Go Back   Site Owners Forums - Webmaster Forums > General Arena > General Discussion

Notices


Reply
 
Thread Tools Rate Thread Display Modes
Old 04-11-2018, 09:29 PM   #1
haigiacmo02
Registered User
 
Join Date: Apr 2018
Posts: 6
phan tich chiec thuyen xa dan ba chai mi dem xuan a phu ngoi sao xa

phân tích tác phẩm chiếc thuyền ngoài xa phân tích nhân vật người đàn bà hàng chài mị trong đêm tình mùa xuân phân tích nhân vật a phủ tóm tắt truyện những ngôi sao xa xôi

phân tích tác phẩm chiếc thuyền ngoài xa
phân tích nhân vật người đàn bà hàng chài

đầu tiên người đọc phải cảm ơn Phùng vì trong khoảng chiếc đơn đặt hàng của trưởng phòng về 1 bức tranh cảnh biển mù sương để bổ sung cho tờ lịch tháng bảy năm sau. Phùng đã trở về sở hữu chiến trường xưa của mình – 1 lãnh hải miền Trung cách Hà Nội 600 km. Cũng tại đây việc sắm 1 bức tranh cảnh biển mù sương rất khó bởi hiện tại là tháng bảy. Mặt khác để tìm được 1 bức ảnh đẹp quả là khó bởi nơi đây vẫn còn in đậm những tàn tích của cái tranh ngừng thi côngĐây chính là hình ảnh bãi xe nâng cao hỏng các cái xe rà phá mìn của công binh Mỹ để lại khiến cho hải phận trở nên nhếch nhác. Nhưng bằng tâm hồn người nghệ sĩ và lòng yêu nghề Phùng đã thu vào ống kính của mình một bức tranh đẹp. ngừng thi côngĐây là bức tranh cảnh biển mù sương mang loại thuyền lưới vó Mũi thuyền in một nét mơ hồ lờ nhòe vào bầu sương mù trắng như sữa có pha chút màu hồng hồng do ánh mặt trời chiếu vào. Vài bóng người lớn lẫn trẻ con ngồi yên ổn như tượng trên loại mui khum khum đang hướng mặt vào bờ. Đây là 1 bức tranh đúng như đề nghị của trưởng phòng rất tĩnh vật. một bức tranh nghệ thuật mang vẻ đẹp hư ảo huyễn hoặc. Bức tranh đẹp đã khiến trái tim người nghệ sĩ rung động Trái tim tôi như mang gì bóp thắt vàotâm hồn người nghệ sĩ giây khắc thăng hoa vẻ đẹp làm người nghệ sĩ trông thấy cả sự toàn bích giúp người nghệ sĩ thanh lọc tâm hồn. Bức tranh khiến Phùng ngây ngất và mang thể sẽ kéo dài mãi cảm giác sung sướng chậm triển khai nếu loại thuyền đó mãi ở ngoài xa. Nhưng sự nghiệt ngã lại khởi đầu lúc cái thuyền đâm sầm vào chỗ tôi đứng. xúc cảm Phùng bị dập tắt bức tranh Phùng vừa thấy cũng bị đập vỡ bởi sự thật cuộc đời trần truồng ngừng thi côngĐây chính là sự thật về 1 gia đình làng chài với người phụ nữ cam chịu một lão chồng nham hiểm cùng đàn con trên dòng thuyền lênh đênh giữa đại dương sóng gió.

Và cũng trong khoảng đây người đàn bà đã đến với người đọc bằng xương bằng giết mổ bằng nghiệt ngã đắng cay và bằng hiền từ bao dong. Chị ấn tượng sở hữu người đọc bởi ngoại hình khó coi Người đàn bà trạc ngoài bốn mươi 1 thân hình thân thuộc của đàn bà lãnh hải cao to sở hữu những tuyến đường nét thô kệch. Mụ rỗ mặt khuôn mặt mệt mỏi tái ngắt và nghe đâu đang buồn ngủ. Ở chị còn phơi lộ sự đói nghèo nhếch nhác “Tấm lưng áo bạc phếch rách rưới nửa thân dưới ướt sũng. Mới nhìn thoáng qua người đọc nhận thấy điều gì Đó bất ổn ở chị chừng như chậm tiến độ là vẻ cam chịu ở con người quen với nhọc nhằn lam lũ vì thế chị chẳng còn để ý gì đến bản thân nữa ngay cả ý định Đưa cánh tay lên có lẽ định gãi hay xõa lại mái tóc cũng xao xác tan mau “chị lại buông thõng xuống”…

Điều khiến Phùng và người đọc vô cùng ngạc nhiên là ở thái độ của chị. Đó là một thái độ cam chịu đầy nhẫn nhục. Chồng chị - một gã đàn ông vũ cu li đầu tổ quạ đôi mắt độc dữ dấu dưới đôi lông mày cháy nắng. Lão đã hành tội chị như trút hết đầy đủ hận thù cay đắng nghiệt ngã lên lưng chị bằng một trận mưa dây thắt lưng của bộ đội Ngụy ngày xưa. Nhưng người phụ nữ lại gồng mình gánh chịu mà không phải trốn chạy kêu la không mua cách thức chống trả khiến cho trái tim Phùng và người đọc thắt lại vì căm phẫn và xót thương.

Đi suốt chiều dài thiên truyện người đọc không phải biết đến tên của chị khi thì nhà văn gọi bằng “chị ta” khi thì gọi bằng “Mụ” “người phụ nữ hàng chài”. vì sao Nguyễn Minh Châu không đặt tên cho người nữ giới này? Bởi chị cũng như bao người đàn bà ở vùng biển nghèo khổ này chị là người vô danh. Đây chính là một lối viết rất quen thuộc của Nguyễn Minh Châu sau 1975 nhà văn không hề thêu dệt cho nhân vật của mình. Người đàn bà hiện lên chẳng hề tấm gương lung linh biểu hiện phẩm chất tuyệt vời của con người. Nhân vật xuất hiện với sự nhẫn nhục câm im trước trận đòn tàn bạo của chồng gợi cảm giác bức bối. Nhưng bền chí theo dõi cuộc đời nhân vật người đọc khám phá ra các vẻ đẹp rất người thầm lặng nhưng đáng trân trọng ở bà (Đinh Hà Triều).

Ở tòa án huyện khi đầu thì chị xuất hiện bằng hình ảnh rụt rè. Chị sắm tới góc công tuyến đường để ngồi. Chị ngồi trong thế ngồi bị động như một con thú xù lông để tự vệ dù rằng đã được Phùng và Đẩu thông cảm san sớt. khi đầu chị xưng hô “Con - quý tòa” sau lúc lấy lại được sự cân bằng thì chị đột ngột chuyển đổi cách thức xưng hô: “Chị - những chú”. Nguyễn Minh Châu đã nhấn mạnh sự đổi thay ngôn ngữ và thân thế người nữ giới với ý nghĩa: Giờ đây chính chị là quan tòa đang phán xét Phùng và Đẩu dạy cho Phùng và Đẩu một bài học về cách nhìn đời nhìn cuộc sống. Thật thế chăng?

Sở dĩ người nữ giới ưng ý chuyện bị chồng đánh đập như việc các người phụ nữ trên thuyền vẫn bằng lòng chuyện người đàn ông uống rượu là bởi vì chị là 1 người phụ nữ giàu lòng nhân từ vị tha hài lòng hầu hết thua thiệt về mình. khi người phụ nữ kể “Quý tòa bắt tội con cũng được phạt tầy con cũng được nhưng đừng bắt con bỏ nó” đây là câu đề cập khiến Phùng và Đẩu ngạc nhiên và vỡ lẽ đằng sau câu chuyện của người phụ nữ hàng chài. Lão chồng vũ phu đấy đối có chị sở hữu 2 chiếc “Ân”: ân huệ và ân nhân. Chị tự nhận thức: vì mình xấu bị cái xấu đeo đuổi như định mệnh từ lúc còn nhỏ trận đậu mùa để lại di chứng trên mặt chị là những nốt rỗ chằng chịt theo năm tháng càng lớn lại càng xấu càng già chuyển động càng khó coi. Và vì xấu nên việc với sở hữu mang anh hàng chài là 1 ơn huệ. Còn việc hắn đưa chị lên thuyền để chung sống đã đem hắn trở thành ân nhân. Vì là ân nhân do vậy chị chẳng thể bỏ.

Chị cũng nhận phần thua thiệt về mình “Cũng tại đàn bà ở thuyền chúng tôi đẻ nhiều quá”. Và vì thuyền chật con đông nên cuộc sống khốn khó với khi phải ăn xương rồng luộc chấm muối. Trong suốt câu chuyện dài dằng dặc của đời mình tuy khó khăn nhưng người phụ nữ không tỏ ra oán giận chồng trái lại còn bênh vực chồng bởi chị cho rằng lão chồng chị không xấu “trước kia là 1 anh con trai hiền lành nhưng cục tính” từ ngày lấy chị thì cuộc sống khốn khó khó nhọc vì vậy lão chồng đã xem việc đánh vợ là 1 phương thức giải tỏa những bức bí của thế cục. như vậy chị là người rất hiểu chồng thương chồng chồng chị là nạn nhân của sự đói nghèo thất học hắn vừa đáng thương lại vừa đáng tội đáng tội vì hắn gây ra biết bao đau thương cho người thân đáng thương vì hắn là nạn nhân.

Ẩn đằng sau lớp vỏ tưởng chừng vô cảm thất học kia chị rất thấu hiểu lẽ đời chị hiểu thế nào là “nổi nặng nhọc cơ cực trên 1 cái thuyền không mang người đàn ông” chị và sắp nhỏ sẽ sống như thế nào ngẫu nhiên sở hữu “người đàn ông chèo chống lúc phong ba bão tố”. giả tỉ Phùng và Đẩu bắt được người phụ nữ bỏ chồng thì hóa ra lòng phải chăng của các anh lại biến các anh thành tội đồ bởi các anh đã đẩy người nữ giới và những đứa con chị đến chỗ thê thảm của cuộc sống. Ở gần cuối câu chuyện khi Phùng đi lang thang dọc biển rồi quay trở lại vùng đầm phá trong cơn giông gió nổi lên Phùng đã nhìn thấy giữa mặt phá bát ngát giữa khi phần đông con thuyền khác vào nơi trú ẩn an toàn thì vẫn còn chiếc thuyền lưới vó bập bồng ngả nghiêng trong bão gió và sóng dữ. Thử hỏi nếu không với người đàn ông trên loại thuyền ấy thì số mệnh dòng thuyền sẽ ra sao?

Vượt lên trên sự cay đắng và khốn cùng đấy tình cái tử của chị tỏa sáng ngừng thi côngĐây chính là đức hi sinh cao thượng của một con người có thiên chức làm cho mẹ. Chị gồng mình gánh chịu đòn roi của chồng là bởi vì những đứa con “Đàn bà ở thuyền chúng tôi phải sống cho con chứ chẳng thể sống cho mình như ở trên đất được!”.Chị hiểu rằng bất kỳ một cuộc hôn nhân đổ vỡ nào thì người buồn đau nhất chính là các đứa con đứa có bố thì mất mẹ sở hữu mẹ thì mất bố chia đàn xẻ nghé. Chị quan điểm rằng một gia đình hạnh phúc là gia đình phần lớn những thành viên dù đâu chậm triển khai trong gia đình còn đa dạng khiếm khuyết. Vì thương con mà chị quặn lòng gửi thằng Phác lên rừng ở có ông ngoại nó. Vì thương con và để tránh sự thương tổn cho những tâm hồn thơ bé nên chị đã bảo lão chồng “có đánh thì đưa chị lên bờ mà đánh”. Chị giống như con gà mẹ xòe đôi cánh chở che cho đàn con trước sự tấn công của loài chim ăn thịt. Chính tình dòng tử linh nghiệm cao thượng đã chấp cánh cho chị đưa đàn con bay vút lên trên sự cơ cực đói kém nhọc nhằn và lam lũ. Chị chắt chiu dành dụm từ các niềm vui nhỏ nhất “Vui nhất là thấy đàn con chúng tôi được ăn no” để khỏa lấp các nỗi đau để trâm dịu nỗi đời cay cực.

“Chị cũng là người phụ nữ giàu lòng tự tôn. Chỉ sau lúc biết được hành động vũ phu của tên chồng bị thằng Phác và người lạ chứng kiến chị mới thấy “Đau đớn – vừa đau đớn vừa hổ ngươi nhục nhã”. kiên cố đây không chỉ là sự đau đớn về thể xác. Giọt nước mắt đau khổ của người nữ giới trào ra chị ko muốn bất cứ người nào chứng kiến và thương xót nhắc cả thằng Phác (đứa con yêu của chị) và nhất là một người lạ. thân thể bị chà đạp phẩm giá bị xúc phạm nhưng người phụ nữ đó chẳng phải bận lòng – một sự nhẫn nhục của con người mang nhân cách mang lòng tự tôn và thấu hiểu lẽ đời với một tình thương con vô bờ bến” (Nguyễn Duy Kha).

mị trong đêm tình mùa xuân
phân tích nhân vật a phủ
tóm tắt truyện những ngôi sao xa xôi
__________________

To view links or images in signatures your post count must be 10 or greater. You currently have 0 posts.


To view links or images in signatures your post count must be 10 or greater. You currently have 0 posts.


To view links or images in signatures your post count must be 10 or greater. You currently have 0 posts.


To view links or images in signatures your post count must be 10 or greater. You currently have 0 posts.
haigiacmo02 is offline   Reply With Quote

Reply


Currently Active Users Viewing This Thread: 1 (0 members and 1 guests)
 

Posting Rules
You may not post new threads
You may not post replies
You may not post attachments
You may not edit your posts

BB code is On
Smilies are On
[IMG] code is Off
HTML code is Off

Forum Jump


All times are GMT -7. The time now is 08:05 AM.


Powered by vBulletin Copyright © 2020 vBulletin Solutions, Inc.